Có những ngày chông chênh lạc lỏng biết tỏ cùng ai

Cuộc đời có những ngày hạnh phúc, có những ngày buồn đau, lại có những ngày chông chênh lạc lỏng.

Có những ngày tự dưng thấy lòng trống rỗng, chẳng vui, chẳng buồn, chỉ thấy những chông chênh vô định

Có những ngày chỉ muốn lang thang để ngắm nhìn dòng người, dòng đời vội vã chen chúc nhau, một mình. Lang thang nhìn mọi người cười vui, nhìn những trở mình thay đổi của thành phố. Có những ngày tự dưng muốn rong ruổi trên chiếc xe buýt cuối tuần, ngắm nhìn mọi thứ xung quanh đang dần chuyển động. Muốn thấy cái ồn ào của phố xá, cái đẹp mỗi khi thành phố lên đèn, và ngắm nhìn bầu trời mỗi khi hoàng hôn rũ xuống, đẹp là thế mà trong lòng lại chẳng có một chút bình yên. Không phải là đang mang nỗi đau nào đó quá lớn, chẳng qua là bỗng nhiên lòng chênh vênh, chẳng biết bản thân muốn gì, cần gì. Rõ ràng là thành phố nhiều người đến thế, vậy mà vẫn thấy sao lại thấy mình lạc lõng một cõi. Rồi cảm thấy lạnh lẽo đến vô cùng.

ngày mai

Có những ngày chán chường trôi qua vô nghĩa (Nguồn: dreamtimes)

Cảm giác ngày nào cũng lặp lại như ngày nào, ngày hôm nay cũng giống ngày hôm qua, và ngày mai cũng chẳng khác gì ngày hôm nay, cứ một vòng luẩn quẩn, thật sự muốn thoát khỏi những điều vô vị ấy. Chẳng muốn mọi thứ cứ lặp lại như một quy luật luân hồi, tuy bình yên nhưng chẳng thấy điều gì mới mẻ. Lâu dần, cảm thấy dường như mình chỉ nằm trong cái vòng lẩn quẩn của cuộc sống mà chẳng thoát ra ngoài được. Muốn làm một điều gì đó mới hơn những ngày đã qua, muốn tìm thấy những thú vui mới mẻ hơn, thú vị hơn một chút.

Có những lúc, muốn thả trôi ý nghĩ, chẳng bận tâm điều gì, nhưng chỉ cần có một điều gì đó, dù rất nhỏ, cũng khiến tâm trạng thay đổi ngay lập tức. Nhiều khi, muốn vô lo vô nghĩ, dù chỉ một ngày, cũng cảm thấy thật khó khăn. Ừ, có lẽ là bản chất thế rồi. Có những khi, nỗi buồn trong lòng chất thành đống, nhưng lại chẳng muốn nghĩ đến nó nữa. Chỉ muốn thanh thản, thả hồn mình nhẹ trôi theo chiếc lá ngoài kia…

ngày mai

Không còn muốn lo nghĩ gì về những lo toan của cuộc sống nữa (Nguồn: dreamtimes)

Sau những cơn mưa bất chợt ngang qua, bỗng thấy lòng buồn da diết. Buồn, buồn lắm! Chỉ mong cái cảm giác chùng chình ấy qua đi thật nhanh, để ta cân bằng trở lại cuộc sống bé nhỏ vốn đã nhiều những nghĩ suy. Và ta cũng chẳng hiểu vì đâu ta lại trở nên đa sầu, đa cảm và dễ buồn đến vậy. Những ngày như thế, là thời điểm mà cuộc sống vốn tuởng như là bình yên và phẳng lặng, nhưng thật ra lại có những cơn sóng ngầm bất chợt trỗi dậy khiến lòng cảm thấy rất hoang mang. Hoang mang về cuộc sống hiện tại và cho cả những chuỗi ngày sắp tới. Không biết rồi mình sẽ phải đối mặt như thế nào với hiện tại và tuơng lai của mình rồi sẽ ra sao?. Có những ngày thấy lòng mình cô đơn đến lạ. Những ngày như thế chợt ước ao. Giá như có một nguời bên cạnh, ôm lấy mình, dù không cần nói bất kì một lời hoa mỹ nào cả, cũng cảm thấy đuợc an ủi và sẻ chia.

Những ngày như vậy… trống rỗng lạ thường…

>> Duyên đến hết lòng trân trọng, duyên tận tự sẽ phân ly

>> Có nỗi đau nào là mãi mãi

Theo Girly

Tin cùng loại

Cập nhật mới